Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2011

My Sweet Dream - Dream, dream and dream 3jog3



Su yêu của em à.

Đã được mấy bữa từ cái giấc mơ ấy rồi nhỉ. Từ hôm thứ 3, hôm nay là chủ nhật rồi. Thế mà dư âm ngọt ngào của nó vẫn còn nồng đậm.

Thực sự rất muốn viết cái cảm giác hạnh phúc ấy, nhưng lại chả biết mở đầu như thế nào, đã viết rồi lại xoá, xoá rồi viết lại, viết lại xong lại xoá, thật giống con bệnh  3lol3

Cơ mà lỡ bệnh rồi, thể hiện luôn cái sự bệnh hoạn của mình cho người ta khỏi tiếc công đánh giá nhầm. Hệ quả của cái giấc mơ ấy là lần đầu tiên trong cái lịch sử cúp điện giữa trưa hè nóng bức mà không có lầm bầm chửi rủa thay vào đó là ngu mặt cười ngơ. Bất cứ lúc nào nhớ lại khoảnh khắc ngọt ngào đó em lại cười ngơ, dù là trên xe bus, lang thang lết bộ ngoài đường hay vi vu sau lưng đứa bạn. Cũng may là do thói quen đeo khẩu trang thường trực nên không ai hay biết gì, ko thì bị cười chết mất :))



4 năm. Lần đầu tiên, lần đầu tiên anh chui vào giấc mơ của em. Trong giấc mơ của em, có anh, có Chunnie và có em. Anh biết không, Mr mông vểnh, chỉ cần thấy được anh trong mơ là em đã thấy mãn nguyện. Đằng này còn mơ được anh dẫn đi chơi trong công viên trò chơi, được cùng anh chụp hình kỉ niệm, lại còn tạo dáng đủ trò nữa. Trong đó có tạo dáng cái kiểu 1 nữ đứng trước giang tay, nam đứng sau nắm lấy giống Rose và Jack trong Titanic ấy. Dù là trong mơ nhưng em vẫn có cảm giác tim mình đập binh binh trong lồng ngực với vận tốc gấp đôi em chạy bộ ấy chứ. Thế mà không hiểu sao lúc ấy lại dám có dũng khí quay lại chọt chọt má anh nữa, ôi, cái mặt búng ra sữa, vừa trắng lại vừa mềm :x => Bệnh nặng quá rồi  3lol3. Cái này là do chết lâm sàng rồi nên kiểm soát được hành động của mình nữa =))

Bựa nhất là em còn mơ thấy được anh dẫn đi mua kem nữa chứ. Em thích nhất là kem. Nhưng chuyện đấy chả có gì đáng nói. Cái đáng nói ở đây là không hiểu sao em lại mơ ra Chunnie chính là chủ nhân của cái tiệm kem đấy =)) . Và em bị Chunnie liếc đến cháy mặt khi nhìn anh đưa cái kem cho em. Cảm giác thập phần chân thực. Lúc đấy em còn thắc mắc không hiểu sao anh ấy lại nhìn em thế, sao lại không ưa em. Nhưng chỉ 1 câu nói của anh "Kệ anh ấy đi" rồi đưa cây kem cho em cộng với hành động kéo tay kiểu mình đi chơi tiếp đi thì em đã phởn lên chạy mất, bao thắc mắc trong đầu bị quét sạch =))  *anh à, kiểu này fans Chunnie mà bik được, đặc biệt là bé Hân sẽ giết em mất :))*

Vừa tạm biệt anh một cái là em sực tỉnh dậy *tỉnh dậy đúng lúc ghê, thật bik chọn thời điểm mà =)) *. Lúc đấy mà vẫn không nhận ra mình đang nằm mơ, mặt đần ra một cục, mỏ ngoác ra cười ngơ, đầu thì đánh cái bong vẫn câu hỏi vì sao Chunnie không ưa mình =))

p/s: anh nhé, giờ thì em biết làm sao đây. Ko có bồ nổi rồi :))

Anh chọn đúng thời điểm thật, đang lên kế hoạch có bồ thì anh từ đâu nhảy xổ vào giấc mơ của em thế, lại còn ngọt ngào thế, đính luôn cái mác kiểu "Không được quên anh" ấy.

p/s lần 2: em k ngờ mình lại yêu anh nhiều đến thế, cảm giác hạnh phúc và ngọt ngào đến thế. Dù có chông gai thử thách thì cũng hãy kiên cường, ngẩng cao đầu kiêu hãnh nhé, tình yêu của em. Hạnh phúc nhé. Yêu anh.


Ảnh mang tính chất bựa. Always beside you, my little world!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét