Mình phải nói rằng tâm trạng mình hôm nay rất tốt, nhưng mình vẫn muốn ăn vạ =)) =)) =))
Mình đúng ngơ luôn, nghe theo lời cái lão chuyển DHL chết tiệt ấy, cứ ngỡ là ruột gối bằng bông rất khó chuyển, hôm nay mò mặt ra bưu điện tp mới biết chuyển ok bình thường hết.
Mà công nhận cái tềnh yêu của mình nó cũng lớn thật chứ, yêu đương vật vã a, chưa kể mặt dày thêm mấy tấc nữa.
Đi gửi bên DHL nha, lúc bước vào hoành tờ ráng lắm cơ, bác bảo vệ đon đả đón còn định dắt xe cho "con gửi hàng đi nước ngoài sao?" Mắt nhìn cái túi gối của mình thấy cả tia sáng bắn ra, thế mà lúc mình xách cái túi gối ra thì nhìn kì thị, mặc mình vs cái xe luôn.
Được bữa nay ra bưu điện bik chuyển được cả ruột lại đon đả chạy đi mua ruột. Mà vấn đề là 1 con gà như mình chả bik quanh đấy có chỗ mô mà bán gối với chả ruột, thế là lại lạch bạch chạy ra ngó đông ngó tây tìm người hỏi. Mình cũng thật bik chọn người hỏi nha. Người ta ngồi đấy hóng mát, tay cầm tờ báo mắt ngó xe hơi, mình bay thẳng vào hỏi "Chú ơi làm ơn cho con hỏi gần đây có chỗ nào bán gối ko ạ" Sau 30s đứng hình ngó mình không rời thì chú lạnh lùng "Qua Vincom." Cái sự tiếc tiền của mình nó cũng thật cao trào, ngay lập tức mình phản xạ rất tự nhiên tròn mắt ngó chú "Hả, Vincom á, mắc chết được, làm sao mà có tiền mua cơ chứ." Chắc nhìn cái mặt mình quá biểu cảm (tiếc tiền đến là thương tâm, nỗi đâu hiển hiện trên mặt) chú thương tình "thấy bay cũng sang mà, thôi qua bến thành, chợ bến thành ấy, không thì ra Lê Thánh Tôn, cả dọc đường nó bán đấy, còn mua ở Bến Thành nhớ trả giá." Mình nghe tới thế lập tức gật lia lịa, còn hơn cả gà mổ thóc "Con cảm ơn chú." =))
Chú cũng bựa, thấy mình gật như thế sợ văng mất tất cả cái gì gọi là tâm trí tỉnh táo mình có ấy. Còn hỏi" Thế cháu biết đường ra Bến Thành chưa." Chú ạ, chú hỏi thật đúng trọng tâm nga, k lẽ trên mặt cháu viết chữ "gà" to đến thế xao. T_____________T
Mà vấn đề cơ bản đúng là mình chả bik đường thật, ngó đông ngó tây nói cứng "Dạ biết" =)) =)) =))
Nhục nhất là sau khi nghe câu đấy của mình chú tiếp tục tủm tỉm cười chỉ đi hướng kia kìa *chỉ chỉ* hướng cuối đường. =)) =)) =))
Mình nhục mặt thật =)) =)) =))
Được chỉ đến thế + sự nhục mẹt của bản thân vội lon ton chạy đi quăng lại "con cảm ơn chú."
Lết ra được cái chợ bến thành, mới đi được 3m thì ngó vào thấy ngay cái tiệm bán gối, thật là mừng rỡ nha. Mình trong trạng thái cao hứng bay thẳng vào hỏi liền. Đúng là ngày may mắn có khác, vừa đưa cái vỏ gối 1 cái là chị ấy đưa ruột ra liển, rất vừa nha.
Mà buồn cười nhất là chị ấy nhìn cái mặt trái cái vỏ mình thêu liền khen đẹp liền. Mình nhìn chị mân mê nó mắc cười quá thiện tâm nhắc nhở "Chị ơi nó mặt trái, để em lộn lại cho chị nhìn."
Chị ấy cũng dễ thương lắm nha, biểu hiện lúc đó là lăn ra cười "Mặt trái mà mình cũng khen đẹp."
Đến lúc ngó mặt phải chị ấy nhìn k chớp mắt luôn, trầm trồ, kéo theo cả cái chị phụ bán mân mê mãi, làm mình cũng ngại. Hết chăm chú xong chị quay qua hỏi "Em tặng con gái hay con trai"
"Dạ, con trai ạ"
"Mình ngố thật, cái hình đấy là hình nam mà nhỉ. Tặng cho bồ nó mới kì công thế chứ." "Chắc em yêu nó lắm hả, thế 2 đứa quen nhau bao lâu rồi em?" =)) =)) =))
Mình muốn cười lắm, lăn lộn ra cười nha. cơ mà k dám, thật là bất lịch sự a. Thế mà không hiểu sao chị ấy nhìn mình nín cười thế lại cho rằng mình nhắc tới thằng bồ mà e thẹn a =))
Chị ơi, nếu chị biết rằng em là fans thần tượng thì không biết lúc đó chị có cười vào mặt nó kêu "khùng, rảnh hơi, vì 1 cái thằng đâu đẩu đầu đâu chả biết mình là ai mà thêu cái gối tới 20 ngày không nữa" =))